KHÁM PHÁ KHÔNG GIAN BÊN TRONG (9)
Eckhart Tolle
(Thức tỉnh mục đích sống. chương 8)
AI LÀ NGƯỜI ĐANG TRẢI NGHIỆM?
Những gì mà bạn nghe, thấy, nếm, sờ hay ngửi dĩ nhiên là các
đối tượng của giác quan. Nhưng đó cũng là những gì bạn trải nghiệm. Nhưng ai là
chủ thể của những trải nghiệm đó? Nếu bạn nói rằng: “Dĩ nhiên là tôi, Jane
Smith, kế toán trưởng, 45 tuổi, người Mỹ… là ‘chủ thể’ đang trải nghiệm” thì bạn
đã lầm. Jane Smith hoặc bất cứ ai đã tự đồng nhất mình với khái niệm ở trong đầu
rằng tôi là Jane Smith (hay là gì gì đó) đều chỉ là đối tượng của sự trải nghiệm,
mà không phải là chủ thể của sự trải nghiệm.
Mỗi trải nghiệm đều có ba thành phần: cảm nhận do giác quan,
ý nghĩ hay hình ảnh ở trong tâm thức bạn, và cảm xúc. Ví dụ, tôi tên là Jane
Smith, kế toán trưởng, 45 tuổi, người Mỹ… đều là những ý nghĩ và vì thế trở
thành một phần của những gì bạn trải nghiệm khi bạn nghĩ đến những điều này. Tất
cả những gì bạn nói hay nghĩ về mình đều là đối tượng trải nghiệm, chứ không phải
là chủ thể đang trải nghiệm. Bạn có thể thêm vào một ngàn định nghĩa về bản
thân bạn và khi làm như thế, bạn chỉ làm tăng thêm tính phức tạp cho việc trải
nghiệm về mình. Nhưng dù có làm như thế thì bạn cũng không thể nào tìm ra được
chủ thể, cái làm ra những gì bạn trải nghiệm, mà nếu không có chủ thể đó thì sẽ
không có sự trải nghiệm.
Vậy thì ai là chủ thể? Chính bạn. Bạn là ai? Là Tâm, là Ý thức.
Vậy, Ý thức là gì? Ta không thể dùng ngôn từ và khái niệm để trả lời câu hỏi
này, vì khi trả lời như thế là ta sẽ làm sai lệch nó đi, biến nó thành một vật
khác. Ý thức, hay từ thường dùng là linh hồn, là điều bạn không thể hiểu theo
nghĩa của từ này, và việc tìm ra ý nghĩa của nó là một chuyện vô ích. Tất cả những
hiểu biết nông cạn của trí năng đều nằm trong thế giới nhị nguyên có đối lập chủ
thể và khách thể; cái biết và cái được nhận biết. Chủ thể, tức là ý thức, phần
nhận biết ở trong bạn, Nếu không có sự nhận biết đó thì không có cái gì có thể
được nhận biết, được cảm nhận, được nghĩ ra,… Chủ thể nhận thức đấy mãi mãi là
một điều bí mật, bất khả tư nghì. Sở dĩ như vậy là vì chủ thể nhận biết ấy
không nằm trong thế giới của hình tướng. Bạn chỉ có thể biết những gì nằm trong
thế giới của hình tướng, nhưng nếu không có chiều không gian Vô Tướng thì thế
giới hữu hình sẽ không thể nào thể hiện ra được. Đó là khoảng không gian sáng
chói trong đó thế giới hiện tượng của chúng ta xuất hiện và ẩn tàng. Khoảng
không gian đó chính là Đời sống và Tất cả Những Gì Đang Hiện Hữu. Hiện Hữu ấy
là miên viễn. Những gì xảy ra trong chiều không gian đó chỉ là những cái tương
đối và tạm thời: những vui và buồn, được và mất, sống và chết… trở ngại lớn nhất
ngăn cản bạn khám phá ra chiều không gian rộng thoáng ở bên trong, trở ngại lớn
nhất trong việc tìm ra chủ thể của tất cả những gì bạn trải nghiệm là sự mê đắm
đến mức bạn tự đánh mất mình vào những trải nghiệm đó. Điều này có nghĩa là Tâm
tự đánh mất mình trong giấc mơ của hình tướng. Bạn bị vướng mắc vào mỗi ý nghĩ,
mỗi cảm xúc và mỗi trải nghiệm đến độ bạn như đang ngủ mơ. Đây cũng là trạng
thái bình thường của nhân loại trong hàng ngàn năm.
Dù bạn không thể nhận biết được Tâm, nhưng bạn vẫn có thể có
ý thức về nó qua chính bản thân mình. Bạn có thể cảm nhận được nó một cách trực
tiếp trong bất kỳ tình huống nào, hay bất kỳ ở đâu. Bạn có thể cảm thấy nó ở
đây và ngay bây giờ qua chính sự Hiện Hữu của bạn, nó là khoảng không gian bên
trong mà qua đó những dòng chữ trên trang giấy này đang được nhận biết và trở
thành những ý nghĩ. Đó là Những Gì Đang Hiện Hữu. Những chữ bạn đang đọc và
đang nghĩ là ở tiền cảnh còn Những gì Đang Hiện Hữu là cái lớp ở phía dưới, là
hậu cảnh nằm ẩn sau mọi trải nghiệm, mọi ý nghĩ, mọi cảm xúc.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét