GHI NHẬN KHÔNG GIAN (1)
Ajahn Sumedho
(Tâm và Đạo)
Trong khi hành thiền, chúng ta tỉnh thức và chú tâm; chúng ta
lắng nghe và sống với giây phút hiện tại như nó đang xảy ra, và chỉ lắng nghe
thôi. Những gì chúng ta làm trong khi hành thiền là chánh niệm và tỉnh giác về
những gì đang xảy diễn, ghi nhận không gian và các sắc pháp nằm trong không
gian đó, nói khác đi, chúng ta ghi nhận cả hai -- thế giới không điều kiện hay
pháp vô vi và thế giới điều kiện hay pháp hữu vi.
Như có đề cập trong phần đầu của tập sách nầy, chúng ta có thể
ghi nhận không gian trong một căn phòng. Có lẽ phần lớn người đời không để ý
đến không gian; họ thường chỉ ghi nhận những sự vật có mặt và được bày biện
trong căn phòng chẳng hạn như những con người, các vách tường, sàn nhà, bàn
ghế. Nhưng để ghi nhận được không gian trong căn phòng, chúng ta phải làm gì?
Chúng ta phải thôi không chú ý đến các đồ vật có mặt trong phòng, và để tâm chú
ý đến không gian trong phòng. Điều nầy không có nghĩa là chúng ta quăng bỏ hết
đồ đạt trong phòng ra ngoài, hay không cho bày biện các đồ đạt trong phòng. Nó
chỉ có nghĩa là chúng ta thôi không tập trung chú ý đến các đồ vật nữa, không
dán mắt vào hết cái nầy đến cái khác mà thôi.
Không gian trong phòng rất là bình an và tĩnh lặng. Những đồ đạt
trong phòng có thể kích thích chúng ta, làm chúng ta ham thích, chán ghét, hoặc
bị lôi cuốn quyến rũ, nhưng không gian thì không như thế. Mặc dù không gian
không thu hút sự chú ý của chúng ta như các đồ đạt trong phòng, nhưng chúng ta
vẫn có thể ý thức và tỉnh giác trọn vẹn về sự hiện diện của nó, và chúng ta chỉ
có thể ý thức về nó khi không còn bị thu hút bởi các đồ vật bày biện trong
phòng. Khi quán tưởng về không gian trong căn phòng, chúng ta sẽ cảm thấy bình
yên và lắng dịu vì tất cả không gian đều giống nhau; không có sự khác biệt giữa
không gian chung quanh bạn và không gian chung quanh tôi. Nó không phải là của
riêng tôi; Tôi không thể tuyên bố, "Không gian nầy là thuộc về tôi" hay
"Không gian kia là thuộc về bạn."
Không gian luôn luôn có mặt ở đây. Nó tạo điều kiện cho chúng ta
được gần nhau, tụ họp lại nhau trong căn phòng, trong phần không gian bị giới
hạn bởi bốn bức tường nầy. Không gian cũng có mặt ở ngoài căn phòng; nó bao
trùm toàn thể căn nhà, và cả vũ trụ nầy. Do đó, không gian không hề bị các sự
vật ràng buộc và giới hạn; nó không bị giới hạn bởi bất cứ cái gì. Trong một
góc độ nào đó, chúng ta có thể xem căn phòng nầy là cái chứa đựng không gian,
nhưng thật ra, không gì có thể chứa đựng được không gian cả, không gian là bao
la và vô tận.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét