GIA TRUNG HỮU BẢO
mtđm: bài thơ là một 'must-read' của người yêu thiền, hơi bí hiểm nhưng tinh túy nằm ở đây, nhất là câu cuối, đã có nhiều giảng giải luận bàn trên mạng, mình chỉ giới thiệu ở đây, có duyên sẽ trở lại với tuyệt tác này.
Cư trần lạc đạo thả tùy duyên
Cơ tắc xan hề khốn tắc miên
Gia trung hữu bảo hưu tầm mịch
Đối cảnh vô tâm mạc vấn thiền.
(Trần Nhân Tông )
dịch nghĩa
"Sống giữa phàm trần, hãy tùy duyên mà vui với đạo
Đói thì ăn, mệt thì ngủ
Trong nhà sẵn của báu, đừng tìm đâu khác
Đối diện với cảnh mà vô tâm, thì không cần hỏi thiền nữa”.
(Thơ văn Lý Trần - tập 2 - NXB Khoa Học Xã Hội - Hà Nội - 1989. Tr.510).
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét