Thứ Hai, 6 tháng 4, 2015

NAI VÀNG NGƠ NGÁC



NẮM LÁ TRONG TAY 
cho người 
ÍT BỤI TRONG MẮT




mtđm:  Bức tranh đã có rải rác đăng trong blog này để minh họa. 'Con nai vàng ngơ ngác, đạp trên lá vàng khô'....lời thơ quen thuộc này nghe mãi rồi vẫn dễ thương, 'ngơ ngác'  có lẽ vì tính cách tỉnh thức, thích sống sâu trong rừng, rất sợ gần loài người của chúng. Nền phía sau, một cánh rừng. Trên tay Phât, tay trái một nắm lá, tay phải đưa cao hơn như nói 'đây nè các con'. Trí tuệ Phật biết bao la như cánh rừng, lời Phật dạy để lại trong kinh điển ví như 'nắm lá trong tay', những người hiểu được ví như loài nai 'ít bụi trong mắt' ('nhiều bụi' thì ....thua). Hiểu nắm lá bên tay trái để nhìn thấy được chân lý bên tay phải (ngón tay chỉ trăng), để thoát khỏi khổ đau, không phải để lãi nhãi, hý luận linh tinh, tìm lại lá trong rừng mà Thế Tôn đã khuyến cáo là không lợi ích . Tiếc thay, nắm lá thù diệu ngày xưa giờ đây được (hay bị !) tô son trét phấn thêm quá nhiều, phai mờ dần cốt lõi. Quá nhiều bàn tay phàm 'mó' vào nên thánh ngữ ngày càng 'méo' đi. Đây quả là vấn nạn lớn phải không? Nhưng cũng rất may thay vì vẫn còn đó những cánh cửa nếu chúng ta biết cách gõ để tìm !

Không có nhận xét nào: