Thứ Sáu, 3 tháng 4, 2015

BẦU BÍ CHUNG GIÀN

BẦU BÍ CHUNG GIÀN

Eckhart Tolle
Thức tỉnh mục đích sống, chương 2

mtđm: bài này tiếp theo "Gà cùng một mẹ" , vì cả hai đều có những thuật ngữ tương đối mới được dich giả Diện Mục Nguyễn văn Hạnh dịch nên có phần tiếng Anh bên dưới để đối chiếu. Người tuyển chọn chỉ mong sao những lời này giúp chúng ta hiểu rằng 'tuy rằng khác giống' nhưng 'bầu ơi thương lấy bí cùng'.




Vậy thì vai trò của các tôn giáo chính thống trong việc hình thành ý thức mới là gì? Nhiều người đã nhận thức được sự khác biệt giữa tâm linh và tôn giáo. Họ đã nhận thấy rằng có được một hệ tín ngưỡng – tập hợp của những tư tưởng mà ta xem là tuyệt đối đúng – sẽ không làm cho bạn có nhiều chất tâm linh hơn người khác, dù đó là tín ngưỡng gì. Thật ra thì khi bạn càng khép mình vào một hệ tư tưởng, vào một tôn giáo thì bạn càng tách rời với chiều không gian tâm linh ở trong bạn. Chúng ta thường dễ bị vướng mắc vào cạm bẫy này khi cho rằng chân lý chỉ là suy tư, nhất là khi bạn hoàn toàn tự đồng nhất mình với những suy tư ở trong đầu mình, hoặc thích tuyên bố rằng “tôi đã nắm được chân lý” khi không ý thức được rằng mình chỉ đang bảo vệ cho một hình ảnh của cá nhân mình. Họ không nhận ra những giới hạn của suy tư. Dưới con mắt họ thì nếu bạn không tin theo hoặc suy nghĩ giống hệt như họ thì phần sai đã nằm về phía bạn và trong quá khứ, cách đây không lâu, họ hẳn sẽ giết bạn mà chẳng thấy có gì sai trái cả. Ngay cả trong thời đại này, vẫn còn rất nhiều người suy nghĩ và hành xử như thế.
Một chiều hướng tâm linh mới, tức là sự cải biến nhận thức, đang phát triển trên một quy mô rộng lớn, nằm ngoài cơ cấu của những tôn giáo đã được thể chế hóa hiện nay. Ngay trong các tôn giáo bị lý luận và suy tư chi phối thì vẫn có những nhóm thiên về tâm linh mặc dù hệ thống thứ bậc đã được thể chế hóa luôn cảm thấy bị đe dọa bởi những nhóm này và luôn tìm cách trấn áp. Như vậy, sự khai mở ra một chiều tâm linh có quy mô rộng lớn, thoát ra khỏi những cơ chế tôn giáo là một phát triển hoàn toàn mới. Điều này trước đây có thể là điều không tưởng tượng được, đặc biệt ở phương Tây, nơi trí năng chi phối nhiều nhất, nơi mà giáo hội Cơ đốc có uy quyền rất lớn đối với các trào lưu tâm linh. Ví dụ, bạn không thể tự dưng đứng lên nói chuyện về một đề tài tâm linh mà không có sự thỏa thuận trước với nhà thờ. Họ sẽ làm cho bạn im ngay. Còn giờ đây thì đã có những dấu hiệu thay đổi lớn ngay trong các nhà thờ và các tôn giáo. Đây là điều làm chúng ta rất ấm lòng và cảm thấy tri ân mặc dù đó mới chỉ là chút dấu hiệu cởi mở ban đầu.
Phần thì do những giáo huấn phát sinh bên ngoài các tôn giáo hiện thời, phần thì do sự xâm nhập của những giáo huấn cổ từ phương Đông, ngày càng có nhiều tín đồ các tôn giáo truyền thống ở Tây phương cởi bỏ được thái độ tự đồng nhất mình với hình tướng, với những giáo điều và những hệ tín ngưỡng khắt khe và khám phá ra được chiều sâu nguyên thủy trong chính truyền thống tâm linh của họ cũng như trong chính họ. Họ nhận ra rằng sự “giác ngộ về tâm linh” của họ chẳng liên quan gì đến những điều họ cần phải tin mà liên quan lớn đến cách sống của họ. Ngược lại, mức độ chín chắn về tâm linh của bạn sẽ hướng dẫn cách bạn hành xử và giao tiếp với người khác.
Những ai không thể vượt qua những hình thức bên ngoài của truyền thống tâm linh của mình thì họ ngày càng lún sâu vào các tín điều, tức là lún sâu vào thói quen suy tư. Giờ đây chúng ta đang chứng kiến không những một sự thâm nhập chưa từng thấy của một tâm thức mới mà còn là sự cố thủ và chống trả của bản ngã, tức là thứ tâm thức cũ ở trong ta. Một số tôn giáo sẽ mở rộng cửa để chào đón nhận thức mới này, một số khác thì sẽ khép kín để củng cố thêm vị thế suy tư của mình và trở thành một bộ phận của những cơ cấu chống đối còn sót lại, qua đó bản ngã có tính tập thể sẽ tự bảo vệ cho nó, chống lại những gì có vẻ đe dọa cho bản ngã của tập thể ấy. Có những giáo phái tín ngưỡng về căn bản chỉ là những thực thể đầy tính chấp ngã, tự đồng nhất mình một cách cứng nhắc với những vị thế, quan điểm trong cách suy tư của họ, không cho phép những cách suy nghĩ mới đi vào.

Nhưng trước sau gì thì bản ngã cũ ở trong ta rồi cùng sẽ tự phân rã và tất cả những cơ chế đã được thiết lập vững chắc, cho dù đó là các cơ chế tôn giáo, tổ chức… cũng sẽ tự phân rã từ bên trong, dù hiện tại những nền móng ấy có vững chắc đến đâu.

What is the role of the established religions in the arising of the new
consciousness? Many people are already aware of the difference between
spirituality and religion. They realize that having a belief system- a set of
thoughts that you regard as the absolute truth – does not make you spiritual
no matter what the nature of those beliefs is. In fact, the more you make your
thoughts (beliefs) into your identity, the more cut off you are from the
spiritual dimension within yourself. Many “religious” people are stuck at
that level. They equate truth with thought, and as they are completely
identified with thought (their mind), they claim to be in sole possession of
the truth in a n unconscious attempt to protect their identity. They don’t
realize the limitations of thought. Unless you believe (think) exactly as they
do, you are wrong in their eyes, and in the not-too-distant past, they would
have felt justified in killing you for that. And some still do, even now.
The new spirituality, the transformation of consciousness, is arising to
a large extent outside of the structures of the existing institutionalized
religions. There were always pockets of spirituality even in mind-dominated
religions, although the institutionalized hierarchies felt threatened by them
and often tried to suppress them. A large-scale opening of spirituality
outside of the religious structures is an entirely new development. In the
past, this would have been inconceivable, especially in the West, the most
mind-dominated of all cultures, where the Christian church had a virtual
franchise on spirituality. You couldn’t just stand up and give a spiritual talk
or publish a spiritual book unless you were sanctioned by the church, and if
you were not, they would quickly silence you. But now, even within certain
churches and religions, there are signs of change. It is heartwarming, and one
is grateful for even the slightest signs of openness, such as Pope John Paul II
visiting a mosque as well as a synagogue.
Partly as a result of the spiritual teachings that have arisen outside the
established religions, but also due to an influx of the ancient Eastern wisdom
teachings, a growing number of followers of traditional religions are able to
let go of identification with form, dogma, and rigid belief systems and
discover the original depth that is hidden within their own spiritual tradition
at the same time as they discover the depth within themselves. They realize
that how “spiritual” you are has nothing to do with what you believe but
everything to do with your state of consciousness. This, in turn, determines
how you act in the world and interact with others.
Those unable to look beyond form become even more deeply
entrenched in their beliefs, that is to say, in their mind. We are witnessing not
only an unprecedented influx of consciousness at this time but also an
entrenchment and intensification of the ego. Some religious institutions will
be open to the new consciousness; others will harden their doctrinal
positions and become part of all those other man-made structures through
which the collective ego will defend itself and “fight back.” Some churches,
sects, cults, or religious movements are basically collective egoic entities, as
rigidly identified with their mental positions as the followers of any political
ideology that is closed to any alternative interpretation of reality.
But the ego is destined to dissolve, and all its ossified structures,
whether they be religious or other institutions, corporations, or governments,
will disintegrate from within, no matter how deeply entrenched they appear
to be. The most rigid structures, the most impervious to change, will collapse
first. This has already happened in the case of Soviet Communism. How
deeply entrenched, how solid and monolithic it appeared, and yet within a
few years, it disintegrated from within. No one foresaw this. All were taken
by surprise. There are many more such surprises in store for us.

Không có nhận xét nào: