ĐƯỜNG CHIỀU LÁ RỤNG
Đây là một ca khúc ít người biết đến, nghe vừa Đông vừa Tây, điệu thức của ngũ cung được biến hóa qua bàn tay điệu nghệ của bác Phạm Duy, một chút Moonlight của Beethoven, ca từ đẹp. Ngoài ca sĩ Thái Thanh, Quỳnh Giao, và một người nữa quên mất tên rồi, chỉ nhớ người đệm đàn là guitarist Hoàng Ngoc Tuấn. Bây giờ thường suy niệm về cái chết sắp đến, mình cũng thường nhớ đến bài này, post lên kệ của blog để thỉnh thoảng nghe lại.